cười khổ một tiếng: “Tỷ tỷ, là ta liên lụy người rồi.”
Huyền Ngư lắc đầu: “Đừng nói vậy, là tỷ vô dụng.”
Hương Âm nói: “Chỉ là xem ra... sau này tỷ muội chúng ta e rằng thật sự phải làm trâu làm ngựa rồi.”
Lục Diệp không có lý do gì vô duyên vô cớ tha mạng cho ả, về điều này Hương Âm có chút suy đoán... Kẻ này mới đến, thân cô thế cô, e rằng cũng muốn thu nạp một vài tay chân.